uống rượu và vui vẻ, ngoại trừ tôi. Vì lý do nào đó, tôi bắt đầu cảm thấy tồi tệ và quyết định đi nằm. Chúa Giêsu, Không hề hay biết, anh đi theo tôi vào phòng tôi vào nằm nghỉ, anh ngồi cạnh bắt đầu nói với tôi: – Em làm gì ở đây một mình thế, có thấy tủi thân không? – Anh vừa nói vừa vuốt tóc tôi, vừa nhìn tôi đắm đuối, tôi chỉ kịp lắc đầu tỏ ý khẳng định, như bị mê hoặc. – Anh có muốn tôi nhắn gì cho anh không? – và mặc dù anh ấy nói với giọng chất vấn, nhưng đó giống như một lời cảnh báo hơn vì tay anh ấy đã lo lắng di chuyển trên cơ thể tôi, với cánh cửa mở ra và phơi bày cho bất kỳ ai có thể bắt gặp chúng tôi,